Lan Nhi là trẻ mồ côi. Cô bé bị bỏ rơi ngay từ khi lọt lòng mẹ. Tôi nghe nói cô bé bị bỏ lại trước của cô nhi viện khi còn đỏ hỏn, dây rốn còn chưa cắt. Nhưng đó chưa phải điều bất hạnh cuối cùng đến với cô bé…
Lan Nhi là trẻ mồ côi. Cô bé bị bỏ rơi ngay từ khi lọt lòng mẹ. Tôi nghe nói cô bé bị bỏ lại trước của cô nhi viện khi còn đỏ hỏn, dây rốn còn chưa cắt. Nhưng đó chưa phải điều bất hạnh cuối cùng đến với cô bé…
Lan Nhi là trẻ mồ côi. Cô bé bị bỏ rơi ngay từ khi lọt lòng mẹ. Tôi nghe nói cô bé bị bỏ lại trước của cô nhi viện khi còn đỏ hỏn, dây rốn còn chưa cắt. Nhưng đó chưa phải điều bất hạnh cuối cùng đến với cô bé…
Lần đầu tôi gặp Lan Nhi là khi cô bé 6 tuổi. Vẫn còn nhớ như in ánh mắt khi ấy cô bé nhìn tôi: Đầy lo sợ nhưng vẫn ánh lên tia chờ mong. Tôi quyết định nhận Lan Nhi là con nuôi ngay khoảnh khắc ấy. Cô bé mang tới cho tôi một cảm giác gì đó rất thân quen. Nếu con gái tôi còn sống chắc cũng cỡ như Lan Nhi bây giờ. Tai nạn 4 năm trước đã cướp đi chồng và con gái đáng thương của tôi. Tôi không có ý định tái hôn cũng chẳng muốn sinh con nữa. Tôi quyết định nhận con nuôi.
Cô gái nhỏ bị bỏ rơi khi vừa lọt lòng (ảnh minh họa)
Lan Nhi là trẻ mồ côi. Cô bé bị bỏ rơi ngay từ khi lọt lòng mẹ. Tôi nghe nói cô bé bị bỏ lại trước của cô nhi viện khi còn đỏ hỏn, dây rốn còn chưa cắt. Không biết hoàn cảnh của người mẹ đó như thế nào nhưng bà ta thật nhẫn tâm. Nhưng đó chưa phải điều bất hạnh cuối cùng đến với cô bé. Khi lên 5, cô bé bị gã bảo vệ cô nhi viện lạm dụng. Thật may mắn có người phát hiện sớm hành vi của gã. Nhưng Lan Nhi vẫn bị ảnh hưởng nặng nề.
Có lẽ hình ảnh đó ám ảnh con mãi. Khiến bé thường xuyên lên cơn xung động mỗi khi căng thẳng. Có nhiều lúc con không còn ý thức hay nhận biết về được những điều xung quanh. Hình ảnh gã bảo vệ luôn ám ảnh con. Những lúc này, con thường giận dữ, la hét thậm chí tự cào cấu bản thân. Con từng tưởng chính thầy giáo của mình là gã bảo vệ mà la hết đòi giết thầy. Đây là chứng rối loạn stress sau sang chấn. rất khó điều trị và ảnh hưởng rất lớn tới cuộc sống của con. Sau lần đòi giết thầy giáo, trường yêu cầu giấy chứng nhận sức khỏe để Lan Nhi có thể tiếp tục theo học và được các thầy cô thông cảm.
Thời gian cứ vậy lặng lẽ trôi đi. Tôi và con vẫn luôn đồng hành cùng nhau trên mọi chặng đường. Sang chấn năm xưa đã nguôi dần trong con.
Khi xưa con bị bỏ lại giữa mùa đông giá rét chỉ với chiếc chăn mỏng. Khi các cô ở cô nhị viện tìm thấy con. Da con đã tím ngắt. Dấu hiệu sống của con suy yếu. Dường như con phải có một sức sống mãnh liệt mới có thể trải qua một trong những đêm lạnh nhất mùa đông năm ấy. Vì vậy mà từ trước đến nay, sức khỏe của con luôn không tốt.
Nhưng đưa con đi khám mới thực sự kinh hoàng. Mỗi lần bác sĩ chuẩn bị thăm khám cho con là mỗi lần con khủng hoảng. Ký ức năm xưa vẫn đâu đó còn trong tiềm thức của cô gái nhỏ. Con phản ứng dữ dội, giãy dụa để tránh xa khỏi bác sĩ. Người làm mẹ như tôi chỉ biết ôm chặt con gái nhỏ vào lòng mà nước mắt cứ ứa ra. Thật đáng thương cho con con gái nhỏ. Con đã phải trải qua tuổi thơ không êm đềm mà đầy kinh hoàng.
Có bác sĩ hiểu nhưng cũng có người tỏ ra khó chịu khi Lan Nhi phản ứng như vậy. Đặc biệt khi vào những viện công. Nơi đó rất đông bệnh nhân, bác sĩ không có kiên nhẫn dỗ dành để khám cho Nhi. Hơn nữa, yêu cầu bác sĩ nữ thăm khám cũng khá khó khăn. Nhiều lần 2 mẹ con vật lộn cả ngày nhưng cũng không thể khám được. Đành đưa con gái trở về nhà, sử dụng thuốc theo kê đơn cơ bản của bác sĩ.
BVĐK Phương Đông - Địa chỉ khám chữa có tâm và có tầm
Lần đầu tiên đưa Lan Nhi tới Phương Đông khám. Con tỏ ra khá cởi mở và thích thú. Không chật chội và đông đúc như những bệnh viện trước. Có lẽ không gian rộng rãi sang trọng giúp con phần nào dễ chịu. Trước khi khám, yêu cầu được bác sĩ nữ khám cho con tôi cũng dễ dàng được đáp ứng. Tôi cũng báo trước cho bác sĩ tình trạng của Lan Nhi. Nhưng dường như điều đó không hề ảnh hưởng tới việc thăm khám của bác sĩ Thu. Bác sĩ rất ân cần làm quen với Lan Nhi. Thậm chí 30 phút đầu tiên, bác sĩ chỉ ngồi trò chuyện hỏi về tên tuổi, sở thích, việc học hành của con. Mà không hề có ý định khám bệnh. Nhờ vậy, Lan Nhi nhanh chóng rũ bỏ trạng thái đề phòng như những lần khám trước đây.
Tôi cũng không thể ngờ được ngay lần đầu tiên, sau khoảng gần 1h đồng hồ làm quen. Bác sĩ Thu đã có thể thăm khám cho Nhi. Trái ngược hoàn toàn với những lần phản ứng dữ dội. Lần này, con rất hợp tác. Trong suốt quá trình khám, bác sĩ vẫn liên tục hỏi thăm về Nhi để cô bé quên đi cảm giác sợ hãi. Quy trình thăm khám diễn ra nhanh chóng nhưng không hề qua loa.
Ấn tượng mà bác sĩ Thu mang lại trong tôi là một bác sĩ trẻ nhưng rất tâm huyết với nghề. Không chỉ giỏi chuyên môn, mà cô còn rất nhiệt tình với bệnh nhân. Ngay cả khi là một bệnh nhân đặc biệt như Lan Nhi, cô vẫn hết lòng thăm khám, hỏi han, động viên.
Không gian sang trọng tại BVĐK Phương Đông
Thăm khám xong, Lan Nhi vẫn cứ đòi ở lại chơi với bác sĩ. Nhưng còn biết bao bệnh nhân đang chờ được khám. Tôi đâu thể chiếm dụng bác sĩ như vậy được. Chia tay bác sĩ Thu, 2 mẹ con tôi tự nhủ từ giờ sẽ chỉ tới bác sĩ Thu khám bệnh.
Thật may mắn tôi đã tìm được Phương Đông. Vậy là hành trình thăm khám bệnh của Lan Nhi sẽ nhẹ nhàng hơn xưa nhiều rồi.
Cảm ơn bác sĩ Thu đã thăm khám tận tình cho con gái tôi!
Cảm ơn Phương Đông đã mang tới một địa chỉ khám Nhi an toàn lại an tâm!
Bệnh viện Đa khoa Phương Đông – Nâng niu từng sự sống!